Phụ lục

5 PHÚT LỜI CHÚA THÁNG 10/2024

  • In trang này
  • Lượt xem: 201
  • Ngày đăng: 01/10/2024 06:56:43

03/10/24 Thứ năm đầu tháng tuần 26 tn
Lc 10,1-12

 Loan báo tin mừng, quyên ưu tiên số 1

“Anh em hãy ra đi…. Đừng mang theo túi tiền, bao bị giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.” (Lc 10,1-12)

Suy niệm: Thỉnh thoảng chúng ta vẫn thấy những chiếc xe cứu thương hay xe chữa cháy bóp còi inh ỏi, đèn đỏ chớp nháy liên hồi, lao vun vút trên đường phố trong khi tất cả cả các phương tiện giao thông khác phải nhường đường tránh lối. Chúng ta biết rằng những xe đó có quyền ưu tiên vì đang thực hiện sứ mạng khẩn cấp liên quan đến sinh mạng con người. Chúa Giê-su dùng những ngôn từ rất mạnh để nhấn mạnh đến tính khẩn cấp của sứ mạng loan báo Tin Mừng. Đó là công việc phải làm ngay, bất chấp cả hiểm nguy, làm trước các việc khác, dù phải hy sinh cả những mối quan hệ thân thiết nhất, phải làm cho bằng được, dù thiếu phương tiện hoạt động, và thiếu cả những nhu cầu cơ bản nhất để sống còn.

Mời Bạn: Bạn có thấy việc loan báo Tin Mừng ngày nay còn khẩn thiết hơn không? Bạn làm gì để dành quyền ưu tiên số một cho việc loan báo Tin Mừng? Bạn đang sống, đang làm việc giữa anh em lương dân, đó có phải là cơ hội để bạn biến các việc đời thường của mình thành lời rao giảng Tin Mừng không?

Sống Lời Chúa: Trước khi làm bất cứ việc gì, bạn tự nhắc nhở mình làm thật tốt việc đó với tinh thần truyền giáo loan báo Tin Mừng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chung quanh chúng con, còn nhiều người chưa nhận biết Chúa. Không thiếu sách vở, tranh ảnh về Chúa, nhưng chứng tá đời sống của các cá nhân và cộng đòan chúng con mới là những lời nói thuyết phục nhất. Xin Chúa gởi tới cánh đồng truyền giáo những sứ giả biết ghi dấu ấn Tin Mừng trong tất cả đời sống.

 

04/10/24 Thứ sáu đầu tháng tuần 26 tn
Th. Phan-xi-cô Át-xi-di
Lc 10,13-16

 Khước từ hay đón nhận

“Ai nghe anh em là nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.” (Lc 10,16)

Suy niệm: Sau khi Chúa Giê-su đưa ra những chỉ thị để sai 72 môn đệ đi rao giảng, thánh sử Lu-ca cho biết Ngài than khóc cho các thành Kho-ra-din, Bết-xai-đa và Ca-phác-na-um, bởi vì họ được nghe lời Ngài giảng dạy cũng như chứng kiến bao phép lạ Ngài làm, thế mà họ vẫn không hối cải. Qua đó, Chúa ngầm báo trước cho các môn đệ rằng họ, cũng giống như Thầy, sẽ gặp phải những con người cứng lòng như thế khi thi hành sứ vụ. Dù thế nào đi nữa, họ đừng nản chí sờn lòng; trái lại hãy luôn xác tín rằng sứ vụ của họ là hết sức cao cả bởi vì khước từ hay đón nhận lời họ rao giảng chính là khước từ hay đón nhận Đức Giê-su, Đấng đã sai họ, và do đó cũng có nghĩa là khước từ hay đón nhận chính Chúa Cha là “Đấng đã sai Thầy”.

Bạn thân mến, Lời Chúa được loan báo cho bạn bằng nhiều cách: trong mỗi một thánh lễ, trên các phương tiện truyền thông hay qua việc bạn suy niệm hằng ngày, Chúa vẫn nói với bạn. Chúa kêu gọi bạn đừng cứng lòng cũng đừng nản lòng. Ngài cho bạn hoàn toàn tự do để đón nhận hay khước từ lời mời gọi để lắng nghe và sống theo Lời Ngài. Đồng thời, khi bạn là người môn đệ trung thành loan báo Tin Mừng, bạn “sẽ được gấp trăm ở đời này và được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp” (Mt 19,29).

Sống Lời Chúa: Luôn dành thời gian mỗi ngày để đọc và suy niệm Lời Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là lương thực nuôi dưỡng tâm hồn con. Xin giúp con mở rộng lòng đón nhận và thực thi Lời Chúa truyền dạy, để được hưởng hạnh phúc Nước Trời. Amen.

 

05/10/24 Thứ bảy đầu tháng tuần 26 tn
Th. Phốt-ti-na Kô-van-ka, trinh nữ
Lc 10,17-24

 Niềm vui thiêng liêng

“Anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” (Lc 10,20)

Suy niệm: Khi các môn đệ đang hí hửng khoe những thành tích phi thường của họ trong chuyến rao giảng của mình, thì ngay lập tức, Chúa Giê-su hướng họ đến niềm vui cao thượng hơn, thuần khiết và đích thực hơn: “Hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”. Chúa muốn các môn đệ hiểu rằng thành quả lớn nhất của việc rao giảng không cốt ở việc hơn thua ở đời này, và các ông cũng đừng ảo tưởng tự hào rằng những thành quả ấy là do khả năng riêng của họ. Trái lại, niềm vui đích thực mà Chúa muốn có nơi họ là niềm vui thiêng liêng: vui vì bây giờ được tham gia cùng với Chúa trong sứ mạng loan báo Nước Trời, và mai sau được chung hưởng hạnh phúc với Ngài trên thiên đàng.

Mời Bạn: Như lời thánh Phao-lô quả quyết “quê hương chúng ta ở trên trời” (Pl 3,20), bạn được mời gọi sống ‘niềm vui trên trời’ này trong hành trình môn đệ của mình. Đừng để niềm vui rao giảng của mình phụ thuộc vào kết quả đời này, hoặc tự hào về những kỹ năng, kiến thức của mình, hay thoả mãn trước sự hâm mộ người ta dành cho. Hãy vui vì niềm vui thiêng liêng, một niềm vui hướng về mục đích tối hậu là Nước Trời.

Sống Lời Chúa: Hãy làm việc với tinh thần siêu nhiên, luôn cầu nguyện trong mọi việc để thấy niềm vui thiêng liêng mà Chúa tuôn đổ trong lòng mình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con cảm tạ Chúa vì đã chọn con thực thi sứ vụ rao giảng cho Chúa giữa thế gian này. Xin Chúa đổ đầy tâm hồn con niềm vui đích thực của người môn đệ là mở rộng Nước Chúa giữa thế gian này. Amen.

 

06/10/24 chúa nhật tuần 27 tn – b

Mc 10,2-16

 Điều kiện đạt tới nước trời

“Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.” (Mc 10,15)

Suy niệm: Có nhiều phương thế để lên thiên đàng: tử đạo, ẩn tu, làm việc tông đồ, bác ái… và cũng có một cách giản dị để đạt tới Nước Trời là có tâm hồn trẻ em. Thánh nữ Tê-rê-xa Hài đồng Giêsu. Ngài trở thành chứng nhân và mẫu gương sống động cho chúng ta trong việc áp dụng Lời Chúa hôm nay. Nói là giản dị nhưng thực ra phương thế này đòi hỏi con người phải đấu tranh quyết liệt để chống lại thói kiêu ngạo, cậy mình, ích kỷ, tự mãn, vô cảm…. Tính đấu tranh lúc này mãnh liệt tựa như đứa trẻ khóc thét lên đòi bú sữa mẹ vậy, một hành động đòi hỏi chính đáng đối với em, nhưng có thể không thích hợp với người lớn. Trẻ em đâu có gì để từ bỏ; thế nên từ bỏ là làm cho mình trở thành không có gì giống như trẻ em ngoài việc nhìn nhận mình là thấp hèn, hư không trước mặt Chúa và một niềm khát vọng mãnh liệt là đạt được tất cả trong Thiên Chúa. Vì “chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, hồn tôi mới được nghỉ ngơi an bình” (Tv 62,2).

Mời Bạn: Có kẻ xin ông Gandhi tóm gọn đời mình bằng một câu không quá ba đặc điểm. Ông bảo đó là: “từ bỏ và vui hưởng” cuộc sống. Thái độ an bình vô tư lự và vui hưởng cuộc sống là đặc điểm tự nhiên của một trẻ nhỏ. Còn người ‘trẻ nhỏ trưởng thành’ đạt đến sự an nhiên tự tại đó qua một quá trình chiến đấu từ bỏ để siêu thoát khỏi mọi ràng buộc thế tục và hướng tới Nước Trời.

Sống Lời Chúa: Mỗi lần xưng tội tội hãy quyết tâm từ bỏ một thói xấu.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con một tâm hồn mẫn cảm trước những đòi hỏi giản dị nhưng chính đáng để hướng tới Nước Trời.

 

07/10/24 Thứ hai tuần 27 tn
Đức Mẹ Mân Côi
Lc 1,26-38

 Mẹ hiện diện và đồng hành

“Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” (Lc 1,28)

Suy niệm: Mỗi lần Đức Mẹ hiện ra, Đức Mẹ thường bảo con cái Mẹ cầu nguyện bằng kinh Mân Côi. Khi hiện ra ở Lộ Đức, vào năm 1858, Đức Mẹ bảo thánh nữ Be-na-đét lần hạt. Lần hiện ra ở Fa-ti-ma, vào năm 1917, Đức Mẹ bảo ba trẻ Phan-xi-cô, Da-xin-ta và Lu-xi-a là: “Hãy lần hạt mỗi ngày để kính nhớ Đức Trinh Nữ.” Đức Mẹ còn nói: “Phan-xi-cô sẽ lên thiên đàng, nhưng phải lần hạt trước đã.” Quả thật, Mẹ Ma-ri-a hết sức yêu mến kinh Mân Côi, và Mẹ cho thấy lời cầu nguyện mạnh mẽ nhất và giúp hoán cải nhất chính là lời cầu nguyện bằng kinh Mân Côi.

Mời Bạn: Không ai mạnh bằng người cầu nguyện, vì Chúa đã hứa ban tất cả. Khi các con hiệp nhau cầu nguyện, có Chúa ở giữa các con” (Đường Hy Vọng, số 985). Chúa Giê-su từng ca ngợi lời cầu xin kiên trì và khiêm tốn của người đàn bà xứ Ca-na-an xin cho con gái bà được lành bệnh (x. Mt 15,21-28). Hay trong dụ ngôn quan tòa bất chính và bà góa quấy rầy: Dù quan tòa không muốn, nhưng vì bà cứ nài nỉ dai dẳng cuối cùng quan cũng phải làm theo yêu cầu của bà góa này (x. Lc 18,1-8). Nhất là khi cầu nguyện bằng kinh Mân Côi chúng ta được Mẹ đồng hành, vì nhờ lời của mẹ, Chúa đã làm phép lạ đầu tiên tại tiệc cưới Ca-na, dù vừa trước đó Chúa mới nói “giờ của Chúa chưa đến”.

Sống Lời Chúa: Bạn lần hạt không theo một tình cảm uỷ mị cũng không phải là lải nhải dài dòng nhiều chuyện mà là cùng với Mẹ cầu nguyện với lòng tin kính, kiên trì và khiêm tốn.

Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a, xin Mẹ đồng hành với chúng con trong cuộc sống, đặc biệt khi chúng con cầu nguyện với Mẹ bằng kinh Mân Côi. Amen.

 

08/10/24 Thứ ba tuần 27 tn
Lc 10,38-42

 Chúa đến chơi nhà

Chúa nói: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá. Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10,41-42)

Suy niệm: Văn học Việt Nam ghi lại giai thoại cụ Dương Khuê đến chơi nhà ông bạn vong niên Nguyễn Khuyến. Nhà cửa thanh đạm, không có gì tiếp đãi bạn, cụ Nguyễn Khuyến dí dỏm dành cho bạn điều quí giá hơn hết, đó là một tình bạn chân thật: “Bác đến chơi đây, ta với ta”. Chúa Giê-su đến nhà của chị em Mác-ta và Ma-ri-a ắt hẳn không phải để thưởng thức những món cao lương mỹ vị. Ngài đang trên đường lên Giê-ru-sa-lem, nghĩa là Ngài sắp đương đầu với các thượng tế, kỳ lão và luật sĩ thù địch, Ngài sắp “bị giao nộp, bị sỉ nhục, bị giết chết”… Trong bối cảnh căng thẳng như thế, điều Ngài tìm kiếm, mong muốn không phải là những món ăn ngon, mà là một tình bạn biết cảm thông, một tấm lòng biết lắng nghe, biết chia sẻ. Điều đó Chúa đã tìm thấy nơi chính Ma-ri-a chứ không phải Mác-ta, và đó là điều duy nhất cần đối với Chúa.

Mời Bạn: Thật là thiếu tế nhị khi tiếp đãi bạn mình bằng những thứ mà người đó không thích. Vậy bạn đang tiếp đón Chúa bằng những thứ gì? Bạn có dành cho Chúa điều Chúa thích nhất là chính tấm lòng của bạn không?

Sống Lời Chúa: – Đón Chúa trong lòng: chuẩn bị tâm hồn thật xứng đáng mỗi khi ruớc Chúa Giê-su Thánh Thể, và hãy dành trọn tâm tình và thời gian thích hợp để tâm sự với Ngài. – Đón Chúa trong gia đình: đọc Lời Chúa trong giờ kinh chung của gia đình.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su đáng mến. Con yêu Chúa hết lòng. Con xin dâng Chúa tất cả con người của con để con được mãi mãi thuộc trọn về Chúa.

 

09/10/24 Thứ Tư tuần 27 tn
Th. Đi-ô-ni-xi-ô, giám mục và các bạn tử đạo
Lc 11,1-4

 Lời nguyện đầu tiên

“Khi cầu nguyện, anh em hãy nói: Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến.” (Lc 11,2)

Suy niệm: Lời kinh Chúa dạy đã ngắn, trong Phúc Âm theo thánh Mát-thêu, lại càng ngắn hơn trong Phúc Âm theo thánh Lu-ca. Thế mà điều đầu tiên Chúa dạy chúng ta cầu nguyện vẫn là “xin cho danh thánh Cha vinh hiển”. Rõ ràng đó chính là bổn phận ưu tiên số một của người con đối với Chúa Cha. Đức Giê-su đã minh hoạ kinh Lạy Cha một cách sống động bằng chính cuộc đời của Ngài : – chào đời trong hang lừa nhưng thiên thần lại ca vang “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời”; – Ngài rao giảng, làm phép lạ cũng chỉ nhằm mục đích cho mọi người biết rằng “Cha đã sai con”; – việc làm tôn vinh danh Chúa Cha chỉ hoàn tất khi Ngài đi hết con đường Chúa Cha đã hoạch định, đó là tôn vinh Người trên cây thập giá: “Lạy Cha, giờ đã đến. Xin Cha tôn vinh Con Cha, để Con Cha tôn vinh Cha” (Ga 17,1) vì Ngài đã quyết một lòng khi cầu nguyện trong vườn Cây Dầu: “Xin đừng cho ý Con thể hiện, mà là ý Cha” (Lc 22,42).

Mời Bạn: Tính vị kỷ của con người len lỏi cả vào trong lời cầu nguyện. Bạn dễ dàng nhận thấy rằng những điều mình cầu xin cho mình hoặc cho những gì liên hệ tới mình thật nhiều và thật ưu tiên. Mời bạn ghi nhớ thái độ của Đức Giê-su luôn sống trong tư thế người con yêu dấu của Chúa Cha trước tiên trong lời cầu nguyện.

Sống Lời Chúa: Bất cứ bạn định cầu xin Chúa điều gì, bạn hãy bắt đầu bằng kinh Lạy Cha.

Cầu nguyện: Lạy Cha chúng con ở trên trời. Chúng con ngyện danh cha cả sáng. Nước Cha trị đến. Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Amen.

 

10/10/24 Thứ năm tuần 27 tn
Lc 11,5-13

Hãy xin thì sẽ được

“Nếu anh em là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình những của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?” (Lc 11,13)

Suy niệm: Chìa khoá mà Chúa Giê-su áp dụng vào dụ ngôn này không phải là sự tương tự mà là tương phản. Nếu anh em là những kẻ xấu mà còn cho con cái những điều tốt thì Thiên Chúa là Cha nhân lành sẽ ban cho những điều tốt hơn biết chừng nào. Chúa Giê-su không chỉ nhấn  mạnh tới việc kiên trì trong lời cầu xin. Ngài lưu ý chúng ta nhớ luôn rằng khi cầu nguyện không phải chúng ta đang nói với một chiếc máy biết ban ơn mà là thưa chuyện với một người Cha vừa quyền năng vừa biết rõ điều gì là tốt đẹp nhất cho con cái mình. Chắc chắn không phải vì Thiên Chúa sợ chúng ta quấy rầy mà vì Ngài là Đấng nhân lành hay thương xót. Do đó, chúng ta xin bao giờ cũng sẽ được, không phải là ‘xin gì được nấy’ mà chắc chắn sẽ được điều Thiên Chúa thấy là tốt nhất cho chúng ta, đó là Thánh Thần mà “Người sẽ ban cho những kẻ xin Người”.

Mời Bạn: Đừng ngại ngùng cầu xin Thiên Chúa bất cứ điều gì bạn cần. Bạn là con của Chúa mà! Nhưng cũng đừng nản lòng, bất mãn khi không thấy mình được ơn mình xin, bởi vì có khi Chúa đã ban cho bạn một điều khác tốt hơn nhiều. Bởi Chúa là Cha của bạn mà!

Sống Lời Chúa: Hôm nay bạn đã cầu nguyện chưa? Bạn đã xin Chúa điều gì chưa? Vậy bạn hãy bắt đầu cầu nguyện đi. Bạn đừng để một ngày trôi qua mà không cầu nguyện.

Cầu nguyện: Sốt sắng đọc kinh Lạy Cha.

 

11/10/24 Thứ sáu tuần 27 tn
Th. Gio-an XXIII, giáo hoàng
Lc 11,15-26

 Trước những người độc miệng

“Nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.” (Lc 11,20)

Suy niệm: Gán những phép lạ tốt lành Chúa Giê-su thực hiện cho chúng có nguồn gốc từ quỉ Bê-en-dê-bun, đó quả là một lời xuyên tạc hiểm độc. Đối lại, Chúa Giê-su cho thấy không có gì phải làm ầm ĩ. Một cách bình thản, Ngài đưa ra những lập luận lành mạnh và vững chắc để bẻ gãy những lời nguỵ biện kia: “Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn… Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?” Nhưng ở đây, phản bác những lời xuyên tạc kia chưa phải là mối bận tâm lớn nhất của Chúa, trọng tâm duy nhất của Ngài đó là loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa: “Nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.”

Mời Bạn tự kiểm điểm chính mình: Tôi có cái nhìn đầy thành kiến “trông cò ra quạ”, nhìn những dấu chỉ của Nước Thiên Chúa mà lại kết luận là biểu hiện của quỷ Bê-en-dê-bun hay không? Tôi có xu hướng xét đoán ý xấu cho người khác không? Mặt khác, tôi đã phản ứng thế nào khi làm điều tốt mà lại bị người khác công kích, xuyên tạc?

Sống Lời Chúa: Nhìn ngắm thật kỹ mẫu gương của Chúa Giê-su hôm nay để cố gắng bắt chước Ngài. Mỗi khi tôi định nói xấu về ai hoặc tôi bị ai nói xấu hãy nhớ lại thái độ này của Chúa và xin ơn bắt chước Chúa.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã biến tội lỗi chúng con thành dịp để ban cho chúng con điều tốt đẹp nhất, đó là ơn cứu độ. Xin giúp con biết bắt chước Chúa để con có thể khám phá những điều tốt đẹp, những điểm tích cực nơi anh em con. Amen.

 

12/10/24 Thứ bảy tuần 27 tn
Lc 11,27-28

 Phúc thay người lắng nghe

Khi ấy giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm!” Nhưng Người đáp lại: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” (Lc 11,27-28)

Suy niệm: Trong ngôn ngữ hằng ngày chúng ta vẫn thường nói: ‘Bà X. thật phúc đức, có con cái đỗ đạt, thành tài!’ Quả thật, mối liên hệ huyết nhục cho phép người ta được ‘thơm lây’ với người thân của mình; điều này rất tự nhiên không chỉ trong nền văn hóa Do Thái hay Việt Nam mà hầu như trong bất cứ nền văn hóa nào, xưa cũng như nay. Nhưng Chúa Giê-su muốn nhân cơ hội này chỉ cho thính giả của Ngài – và cho cả chúng ta hôm nay – thấy ‘phúc đức’ thật sự nằm ở đâu: “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa!” Thì ra, một hạnh phúc thật sự, một hạnh phúc lớn lao hơn nhiều (so với tình trạng được có liên hệ huyết nhục với Thầy Giêsu) đang ở trong tầm tay của tất cả mọi người, chỉ cần mỗi người biết lắng nghe và tuân giữ lời Ngài! Cả Đức Ma-ri-a, người đã “cưu mang và cho Thầy bú mớm”, là Đấng “đầy ơn phúc” trước hết bởi vì Mẹ đã lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa chứ không duy chỉ bởi vì Mẹ đã sinh hạ và nuôi dưỡng Đức Giê-su.

Mời Bạn: Nhìn lại những thứ hạnh phúc mà bạn vẫn tìm kiếm trong đời thường, đối chiếu chúng với các mối phúc thật của Tin Mừng – trong đó mối phúc nền móng đệ nhất được Chúa Giê-su công bố hôm nay: “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.”

Sống Lời Chúa: Hôm nay bạn dành thời gian đặc biệt để đọc, suy niệm một câu Lời Chúa và làm một việc cụ thể để thực hành Lời Chúa mà bạn vừa đọc.

Cầu nguyện: Hát: “Xin cho con biết lắng nghe…”

 

13/10/24 chúa nhật tuần 28 tn – b

 \Mc 10,17-30

 Đi đạo” là theo Đức ki-tô

“Hãy đến theo tôi.” (Mc 10,21)

Suy niệm: “Đi đạo” Công Giáo hệ tại điều gì? Anh em lương dân nhìn vào các tín hữu Công Giáo đặt ra câu hỏi đó; nhưng chính mỗi người tín hữu cũng phải tự đặt ra cho mình câu hỏi đó. Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng “đi đạo” không hệ tại giữ các điều răn giới luật, làm lành lánh dữ (anh em lương dân cũng giữ những điều ấy); cũng không hệ tại từ bỏ tất cả những gì vốn rất thiết thân với cuộc sống (có những người sẵn sàng bỏ mọi sự để theo đuổi một lý tưởng); mà “đi đạo” thiết yếu là “đi theo Chúa,” đi theo Đấng là “TẤT CẢ” của đời mình. Đi đạo chính là thiết lập mối tương quan gắn bó mật thiết giữa ta với Chúa. Chỉ có Ngài là trên hết và trước hết mọi sự. Nào chúng ta chẳng đọc: “Thứ nhất: thờ phượng một Đức Chúa Trời và kính mến Người trên hết mọi sự” đó sao?

Mời Bạn: Nhiều khi chúng ta cứ lầm tưởng “đi đạo” là để được ơn này, ơn kia, kể cả để được hưởng phúc thiên đàng. Chúng ta đừng để mình bị chi phối bởi quan niệm “đi đạo” để được lợi lộc vật chất đời này đời sau.

Chia sẻ: Xem lại mỗi khi cầu nguyện, ta thường xin gì với Chúa? Đúng hơn, đừng xin điều này điều nọ, ơn này ơn kia…, mà là xin được chính Chúa.

Sống Lời Chúa: Xác tín như thánh  Phao-lô: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Ki-tô và được kết hợp với Người” (Pl 3,8-9).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, ước gì Chúa luôn là Tất Cả của đời con, Chúa luôn là lời đáp trả đầu tiên và cuối cùng của con trong mọi vấn đề, về mọi sự việc, và với mọi người. Amen.

 

14/10/24 Thứ hai tuần 28 tn
Th. Ca-lít-tô I, giáo hoàng, tử đạo
Lc 11,29-32

 Để có đức tin

“Xưa dân Ni-ni-vê đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.” (Lc 11,32)

Suy niệm: Người Do Thái đòi dấu lạ từ Đức Giê-su, nhưng Chúa cho biết chỉ có dấu lạ Giô-na, mà dấu lạ đó báo trước chính Ngài mới dấu lạ đích thực, dấu lạ lớn “còn hơn ông Giô-na nữa”. Tiên tri Giô-na “ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm”, rồi đến rao giảng cho dân thành Ni-ni-vê, để rồi từ vua quan cho đến thứ dân đều sám hối và nhận được ơn tha thứ. Dấu lạ Giô-na báo trước “Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy” (x. Mt 12,40). Đức Giê-su được Chúa Cha sai đến, làm nhiều phép lạ và rao giảng sám hối để được cứu độ nhờ tin vào Ngài. Việc Ngài phục sinh từ cõi chết là dấu lạ tối thượng. Dấu lạ có đó nhưng người Do Thái coi như không có. Chính vì thái độ cao ngạo cứng lòng mà họ không thể nhận biết Vị Thiên Chúa tự hủy mình để cứu độ con người. Cần có tâm hồn đơn sơ và khiêm tốn để nhận ra Đức Giê-su chính là vị Thiên Chúa đến trong trần gian để cứu độ trần gian.

Mời Bạn: Để có niềm tin, thánh Bô-na-ven-tu-ra khuyên: “Bạn hãy hỏi ơn thánh chứ đừng hỏi kiến thức, hãy hỏi lòng khao khát thâm sâu chứ đừng hỏi lý trí, hãy hỏi Thiên Chúa chứ đừng hỏi người phàm… [bởi vì Ngài là] ngọn lửa đốt cháy cả con người và đưa lên con người lên tới Ngài bằng ân phúc chứa chan và tình mến yêu nồng nàn”.

Sống Lời Chúa: Bạn cần có lòng sám hối trong khiêm tốn trước khi thưa với Chúa: “Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho con.”

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết bình tâm đặt mình trước nhan Chúa, lắng nghe Chúa nói trong tâm hồn và thêm lòng tin yêu Chúa. Amen.

 

15/10/24 THỨ BA TUẦN 28 TN
Th. Tê-rê-sa Giê-su, trinh nữ, tiến sĩ HT
Lc 11,37-41

 CHỮA TẬN CĂN

Đức Giê-su nói: “Nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà… Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người”. (Lc 11,39.41)

Suy niệm: Người ta thường nói: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn.” Nhưng giới Pha-ri-sêu thì không nghĩ như vậy. Họ trau chuốt bên ngoài bằng việc giữ luật cách chi li để tỏ ra mình đạo đức. Chúa Giê-su trách họ chăm chút “rửa sạch chén đĩa bên ngoài” nhưng trong lòng thì “đầy những chuyện cướp bóc gian tà.” Nhưng nhân đức phải phát xuất tự nội tâm và không được “xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa” (x. Lc 11,42); bởi Thiên Chúa là “Đấng làm ra cái bên ngoài” cũng là “Đấng làm ra cái bên trong”.

Mời Bạn: Những nghi thức, việc làm bên ngoài, tự chúng, không phải là xấu. Nhưng khi chúng thiếu đi điều thiết yếu bên trong là công bình và bác ái, thì những việc làm đó trở thành vô nghĩa. Thánh Phao-lô ca ngợi lòng bác ái đã nói: “Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi” (1Cr 13,3). Và thánh Au-gút-ti-nô cũng nói mạnh không kém: “Hãy yêu rồi làm gì thì làm.”

Sống Lời Chúa: Hôm nay tôi quyết tâm làm những việc nhỏ nhưng với tất cả tấm lòng yêu mến.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con biết thanh luyện nội tâm bằng những việc lành phúc đức và siêng năng kín múc ân sủng từ nơi Chúa để đời sống chúng con thực sự ngát hương bác ái cho đời. Amen.

 

16/10/24 Thứ tư tuần 28 tn
Th. Ma-ga-ri-ta A-la-cốc, trinh nữ
Lc 11,42-46

 Sống công bằng và yêu mến

“Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa.” (Lc 11,42)

Suy niệm: “Không ít bạn trẻ vì muốn ‘long lanh’ hơn dưới mát bạn bè đã khoác lên mình nhiều loại ‘nước sơn’ vật chất dễ dàng ‘bong tróc’,” Thái Bình nhận định trên báo Tuổi Trẻ như thế. Không chỉ các bạn trẻ mà nhiều người ngày nay cũng sính mua sắm hàng hiệu, xe đời mới, điện thoại di động đắt tiền, v.v… để khẳng định mình là đẳng cấp khác biệt, là sành điệu. Ngay cả trong đời sống tôn giáo, nhiều người cũng có xu hướng chuộng hình thức, làm đầy đủ các nghi lễ bề ngoài rình rang cho mọi người thấy: đi nhà thờ đều đặn, thường xuyên đọc Kinh Thánh, lần hạt, làm việc bác ái… nhưng bên trong tâm hồn họ có thể là tối tăm như địa ngục, có thể là thiếu hẳn tình yêu thương và đức công bình, bởi lẽ tâm hồn họ chất chứa tính kiêu ngạo, khinh người, đối xử bất công với đồng loại… Chúa đã lên án lối sống vụ hình thức đó, và đề cao một lối sống công bình và yêu thương phục vụ.

Mời Bạn: Biết bao lần bạn đã vô tình hay cố ý chạy theo trào lưu xã hội chuộng hình thức bên ngoài; còn việc sống đạo thì chỉ dừng lại ở mức tối thiểu: làm cho vừa đủ những điều khoản luật buộc mà thôi. Nếu như thế bạn đã bỏ quên căn tính cốt lõi của lề luật là công bình và yêu thương rồi đó.

Sống Lời Chúa:  Xác tín việc thực thi công bình và phục vụ trong yêu thương là cốt lõi của việc sống đạo và loan báo Tin Mừng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết sống quảng đại, biết phụng sự Chúa cho xứng đáng, biết cho đi mà không cần tính toán. Amen.

 

17/10/24 Thứ năm tuần 28 tn
Th. I-nha-xi-ô, giám mục An-ti-ô-ki-a, tử đạo
Lc 11,47-54

 Học để hành

“Các ngươi đã cất dấu chìa khóa của sự hiểu biết, các ngươi đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các ngươi lại ngăn cản.” (Lc 11,52)

Suy niệm: Chúa Giê-su vạch rõ những điều sai trái, giả hình của những người Pha-ri-sêu và luật sĩ bằng những lời khiển trách gay gắt, nặng nề, khó nghe: “Khốn cho các người”. Đúng như câu nói: “Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng”, lời nói ngay thật như thuốc đắng, thường khó nghe, nhưng có vậy mới mong chữa bệnh tận căn. Các thầy thông luật vốn dĩ hiểu biết rất rõ về Lề Luật, nhưng họ cố tình bẻ cong luật Chúa để giải thích theo ý họ và và biến Lề luật thành “ách nặng nề” bởi những luật lệ do chính họ đặt ra, thậm chí “họ bãi bỏ điều răn của Chúa mà duy trì truyền thống phàm nhân” (Mc 7,8). Chúa trách họ làm thế là “che dấu sự hiểu biết” khiến họ không hoán cải đã vậy mà cả những người nghe theo họ cũng không thể hoán cải nữa. Chính lòng ghen tỵ và óc tự mãn đã làm cho  họ bị tê liệt khả năng hoán cải đó.

Mời Bạn: Bạn nghĩ Chúa Giê-su có đang khiển trách bạn không? Có khi nào bạn nghe biết tiếng Chúa mà bạn không làm lại còn dạy người khác không làm hay không? Bạn nhớ Chúa cũng đang kêu gọi bạn: “Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, các bạn đừng cứng lòng” (Tv 95,8).

Sống Lời Chúa: Chọn một việc bổn phận hằng ngày của bạn và thực hiện với ý chỉ cầu cho việc truyền giáo.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho con luôn biết lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, để con thực sự là người thân trong gia đình của Chúa và được Chúa chúc phúc, bây giờ và mãi đến muôn đời. Amen.

 

18/10/24 Thứ sáu tuần 28 tn
Th. Lu-ca, tác giả sách Tin Mừng
Lc 10,1-9

 Được gọi và được sai đi

Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. (Lc 10,1)

Suy niệm: “Tự bản chất, Giáo hội lữ hành là người được sai đi” (TG 1). Trong Giáo hội sứ mệnh của mọi người là truyền giáo. Chúa Giê-su sai 72 môn đệ cũng là sai mỗi một tín hữu ra đi loan báo Tin Mừng. Loan báo Tin Mừng không phải là việc mỗi người làm riêng lẻ, mà là của cả một mạng lưới, “cứ từng hai người một” thành một nhóm liên kết với nhau. Loan báo Tin Mừng không chỉ là truyền đi một thông tin nào đó, mà là tất cả một cuộc sống chứng tá về Ngài, Đấng đã chịu chết trên thập giá và đã sống lại để đem ơn cứu độ. Đó là cuộc sống hiền lành và thanh bần “không túi tiền, bao bị giày dép, không chào hỏi ai dọc đường”. Sứ điệp đầu tiên được đem đến là sự bình an: “Vào nhà nào, trước tiên hãy nói: Bình an cho nhà này”. Lúc đó tâm hồn người ta như mảnh đất đã cày bừa sẵn sàng đón nhận sứ điệp “Triều đại của Thiên Chúa đã đến gần”.

Mời Bạn: Bạn và tôi cũng đang được Chúa mời gọi đem Chúa đến cho anh chị em xung quanh, nơi trường học, xí nghiệp, thôn xóm, khu phố mà chúng ta hiện diện. Chúng ta làm chứng cho Chúa bằng chính cuộc sống của mình. Cuộc sống huynh đệ bác ái giúp chúng ta gắn kết và tạo động lực cho việc loan báo tin Mừng có sức thuyết phục con người thời đại hôm nay.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày một ý chỉ cầu nguyện cho việc loan báo Tin Mừng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin cho chúng con trở nên người tông đồ nhiệt thành dấn thân loan báo Tin Mừng ngay trong cuộc sống hằng ngày của con. Amen.

 

19/10/24 Thứ bảy tuần 28 tn
Th. Gio-an Brê-bớp, linh mục
Lc 12,8-12

 Thánh thần sẽ dạy anh em nói

“Khi người ta đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người cầm quyền, thì anh em đừng lo phải bào chữa làm sao, hoặc phải nói gì.” (Lc 12,11)

Suy niệm: Đứng trước toà án quan Nghè Bộ, người thanh niên 19 tuổi vẫn “cả lòng, lại quyết mình không lầm, cứ nói rằng mình là bổn đạo thờ Chúa Trời Đất, dầu cách nào cũng không bỏ, lại sẵn sàng chịu mọi hình phạt, cả đến mất mạng sống nữa” (Ph. Bỉnh, Truyện Đàng Trão). Với những lời nói đó, người thanh niên ấy, chính là thầy giảng An-rê Phú Yên, đã hy sinh mạng sống để làm chứng đức tin. Những lời của thầy An-rê Phú Yên được cha Đắc Lộ ghi lại không phải là lời của phàm nhân mà là lời mà “Thánh Thần dạy anh em nói” khi phải ra trước mặt vua chúa quan quyền để làm chứng cho Chúa Ki-tô.

Mời Bạn: Chúng ta lãnh nhận Chúa Thánh Thần qua bí tích Thánh Tẩy, rồi được tăng cường qua bí tích Thêm Sức. Thánh Thần mà chúng ta lãnh nhận được tràn đầy qua ơn ban sung mãn mà truyền thống gọi là bảy ơn Chúa Thánh Thần. Nhưng đừng tưởng rằng ơn ban đó giống như một “bản đề cương” đầy đủ những lời giải đáp viết sẵn để có thể tuôn ra đối phó với bất kỳ câu hỏi nào. Thánh Thần chỉ nói thay cho chúng ta khi chúng ta sống trong ơn nghĩa Chúa và kết hiệp mật thiết với Ngài nhờ đời sống cầu nguyện và bí tích.

Sống Lời Chúa: Cầu nguyện riêng mỗi ngày và thường xuyên lãnh nhận bí tích Thánh Thể để Chúa Thánh Thần có thể hoạt động mạnh mẽ nơi bạn.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Thánh Thần, xin ở lại trong chúng con và ban tràn đầy ơn sủng của Người để chúng con can đảm tuyên xưng Đức Giê-su là Cứu Chúa của chúng con.

 

20/10/24 chúa nhật 29 tn – b

Chúa Nhật Truyền giáo
Mc 10,35-45

 Làm người phục vụ

“Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người.” (Mc 10,43-44)

Suy niệm: Hai anh em Gia-cô-bê và Gio-an khiến cả nhóm mười môn đệ bực mình vì họ háo thắng, ích kỷ, muốn mình trổi vượt hơn anh em. Môn đệ Chúa Giê-su sống với anh em, làm việc chung và chia sẻ chung một số phận với họ: tất cả cùng nằm gai nếm mật với nhau, cùng chia vui sẻ buồn với nhau. Họ chia sẻ thành công và cả thất bại của nhóm. Họ không tìm một chỗ nào đó bên tả, hay bên hữu nhưng một chỗ ở giữa anh em để cùng đồng hành với anh em. Họ quan tâm những sự thuộc về Chúa, những vấn đề chung, đặt quyền lợi chung lên trên những tính toán cá nhân.

Mời Bạn: Chỗ của người môn đệ không là ‘bên tả’ hay ‘bên hữu’ nhưng là dưới chân Chúa và anh em: dưới chân Chúa để nghe Lời Chúa; dưới chân anh em để phục vụ. Một chỗ trong Nước Chúa là để phục vụ và phục vụ theo điều mình đã học được nơi Chúa.

Chia sẻ: Khi chọn người vào các chức vụ trong cộng đoàn, chúng tôi có quan tâm đến khả năng cống hiến và chu tòan công tác của người được chọn hay chỉ có ý trao ban một tước vị, một danh dự cho người đó? Có những biểu hiện của tình trạng lạm dụng quyền hành hay tham quyền cố vị hay không?

Sống Lời Chúa: Tôi truyền giáo bằng đời sống khiêm tốn phục vụ. Tôi sẵn sàng đảm nhận những công tác âm thầm, nhỏ bé để làm sáng danh Chúa và mở rộng vương quốc của Tình Yêu.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết hết lòng phụng sự Chúa và phục vụ anh em mà không đòi một quyền lợi nào.

 

21/10/24 Thứ hai tuần 29 tn
Lc 12,13-21

 Của cải không là cùng đích

“Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.” (Lc 12,15)

Suy niệm: Không biết từ đâu mà giới trẻ hôm nay có được một bản tóm lược những tiêu chuẩn thành công phải vươn tới trên đường đời: “tiền bao la, tình bát ngát.” Sự ham mê vật chất thì không có điểm dừng, lối sống phóng túng chẳng khác gì xe lao dốc, càng lúc càng gia tốc. Cơn bệnh thèm tiền, thèm tình khiến nhiều người không cưỡng nổi, làm băng hoại nhân phẩm và thui chột tâm hồn vốn dĩ lương thiện được Thiên Chúa đặt để trong con người và nhờ đó, con người “linh ư vạn vật.” Điều đáng tiếc là tiền và “tình” bị nhầm lẫn với hạnh phúc! Hậu quả tất yếu cho sự nhầm lẫn này là đang có nhiều tiếng thở dài lo âu về một xã hội ‘kinh tế đi lên tình người đi xuống’, về sự bất an hằn sâu trong lòng người. Thảm trạng này đang minh họa lời Chúa nói, “không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm.” Vì thế, cần một cuộc tự vấn nghiêm túc nơi mỗi người để thoát khỏi sự tha hóa do của cải, thói tục và trở thành người “lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa.

Mời Bạn: Đâu là mục tiêu mà bạn đang nỗ lực đạt đến? Mục tiêu ấy có phù hợp với lời Chúa căn dặn bạn hôm nay không? Rất cần có một cuộc tự vấn trước mặt Chúa để bạn có được một mục tiêu như lòng Chúa mong muốn.

Sống Lời ChúaÝ thức của cải là phương tiện để giúp ta thực hành những lời Chúa dạy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con đang sống trong một xã hội duy vật, thực dụng, khiến con quên mất ơn gọi nên thánh. Xin giúp con luôn biết vươn lên sống cuộc sống thánh thiện hướng về giá trị đích thực trên Nước Trời.

 

22/10/24 Thứ ba tuần 29 tn
Th. Gio-an Phao-lô II, giáo hoàng
Lc 12,35-38

 Phúc cho những đầy tớ ấy

“Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.” (Lc 12,38)

Suy niệm: “Thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn” đó là những nét chấm phá mô tả thái độ sẵn sàng của người tôi tớ trung thành. Chủ đề của dụ ngôn đã quen thuộc: ông chủ và người đầy tớ. Nhưng sứ điệp thì lại mới: người đầy tớ phải sẵn sàng đợi chờ chủ về cách bất ngờ. Phần thưởng cho sự tỉnh thức đó không phải là tăng lương, không phải là một ngày nghỉ bù. Không, không phải là bất cứ thứ gì người đầy tớ có thể tưởng tượng ra: chính người chủ lại đảo ngược vị thế để trở thành tôi tớ phục vụ người đầy tớ của mình: “Chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn và đến bên từng người mà phục vụ”.

Mời Bạn: Phần bạn, bạn có bao giờ tưởng tượng ra có một người chủ nào như thế không? Thế mà có đấy, chính Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên bạn, nay lại trở thành tôi tớ phục vụ bạn là con người. Bạn còn nhớ Chúa Giê-su đã quì xuống rửa chân cho các tông đồ chứ? Nhưng đó mới chỉ là hình ảnh của việc Ngài chịu đóng đinh vào thập giá như một tên tội đồ để đền tội thay cho bạn, thay cho tôi, thay cho chúng ta. Bạn có muốn phục vụ một ông chủ như thế không? Có bao giờ bạn bắt chước Ngài, phục vụ những người có địa vị xã hội thấp kém hơn bạn không? Đặc biệt, bạn hãy xét xem mình phục vụ những người thân trong gia đình mình như thế nào?

Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ một người trong gia đình bạn hoặc nơi bạn làm việc, với ý thức rằng bạn đang phục vụ Đức Ki-tô đang hiện diện nơi người ấy.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết sống khiêm tốn, để con phục vụ anh em con như phục vụ chính Chúa. Amen.

 

23/10/24 Thứ tư tuần 29 tn
Th. Gio-an Ca-pét-ra-nô, linh mục
Lc 12,39-48

 Chăm sóc “ngôi nhà chung”

Chúa Giê-su nói: “Vậy thì ai là người quản gia trung tín và khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc?” (Lc 12,42)

Suy niệm: Khi mà hiểm hoạ huỷ diệt môi trường sinh thái không còn là chuyện viễn tưởng, người ta mới nhận ra con người phải khẩn thiết ý thức trách nhiệm đối với vũ trụ này: “Hãy là những người quản lý tốt Trái Đất mà chúng ta được thừa hưởng. Tất cả chúng ta cùng chia sẻ hệ sinh thái và tài nguyên quý báu của Trái Đất này, và mỗi người chúng ta đều đóng một vai trò trong việc bảo tồn chúng” (Kofi Annan). Thật ra, khi tạo dựng con người, Thiên Chúa đã đặt họ làm người “quản lý Trái Đất” để “cày cấy và canh giữ đất đai”(x. St 1,26; 2,15). Hôm nay, Chúa Giê-su nhắc lại người “quản gia của Chúa” phải “trung tín và khôn ngoan” khi phục vụ tha nhân là “kẻ ăn người ở” trong “Ngôi nhà chung” là Trái đất này và là công trình của Chúa dựng nên cho chúng ta.

Mời Bạn: Thánh Gio-an Phao-lô II nói: “Cách riêng các Ki-tô hữu nhận thức rằng họ có trách nhiệm đối với thụ tạo, và bổn phận của họ đối với thiên nhiên và với Đấng Tạo hoá là một phần thiết yếu trong niềm tin của mình” (Sứ điệp Ngày Thế giới Hoà bình 1990). Để đối lại lối sống hưởng thụ ích kỷ, là căn nguyên sâu xa dẫn đến huỷ hoại môi trường, mời bạn góp tay xây dựng một nền văn hoá thân thiện môi trường qua lối sống tiết độ và biết hy sinh quên mình để chia sẻ và phục vụ tha nhân.

Sống Lời Chúa: Hằng ngày duyệt xét lại cách sử dụng của cải: 1/ Có phung phí, gây tổn hại cho môi trường không?  2/ Có quan tâm chia sẻ với những người yếu thế, dễ tổn thương không?

Cầu nguyện: Hát Kinh Hoà Bình.

 

24/10/24 Thứ năm tuần 29 tn
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 12,49-53

 Cớ vấp phạm của thập giá

Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu nhưng là đem sự chia rẽ.” (Lc 12,51)

Suy niệm: Thật ngạc nhiên khi chúng ta nghe Chúa Giê-su, Vị Thái Tử Hòa Bình, phán rằng Ngài không đến để ban hòa bình cho trái đất nhưng là đem sự chia rẽ. Tại sao thế? Phải chăng những chiến tranh, khủng bố, mâu thuẫn, tranh dành trên thế giới ngày nay là do Chúa gây nên? Ông Si-mê-on đã chẳng tiên báo rằng Hài Nhi Giê-su sẽ nên “cớ vấp phạm” và “một lưỡi gươm đâm thâu tâm hồn” Mẹ Ngài (x. Lc 2,34-35) hay sao? Quả thật, Chúa Giê-su là đối tượng chống đối của các luật sĩ và Pha-ri-sêu, bị thân nhân cho là mất trí, bị chính các môn đệ bỏ rơi, bởi Ngài đã chọn con đường cứu độ bằng thập giá, điều mà người ta cho là sỉ nhục và điên rồ.

Mời Bạn: Sự chia rẽ mà Chúa nói đến chính là sự căng thẳng trong gia đình, xã hội và ngay trong chính nội tâm mình khi phải chọn lựa giữa sự thiện và sự ác, giữa cuộc sống theo Chúa Ki-tô hoặc theo thế gian. Đó chính là điều các thánh (như thánh Lu-xi-a, thánh Cla-ra, thánh Phan-xi-cô Át-xi-di…) phải đối diện khi chọn sống theo Chúa Ki-tô khiêm nhường, nghèo khó, chịu sỉ nhục.

Chia sẻ: Giáo Hội đang bị nhiều người chống đối vì lập trường lên án phá thai, hôn nhân đồng tính, sống trước hôn nhân… Bạn có thấy sự chia rẽ này đúng như Lời Chúa hôm nay không?

Sống Lời Chúa: Can đảm sống niềm tin của mình, không thỏa hiệp với điều gì trái ngược với đường lối của Chúa.

Cầu nguyện: Ly Chúa Ki-tôxin giúp con dám từ bỏ những quyến luyến lệch lạc, dám chấp nhận những chống đối để sống theo và làm chứng cho Chúa, Đấng chịu đóng đinh trên thập giá.

 

25/10/24 Thứ sáu tuần 29 tn
Lc 12,54-59

 Khôn ngoan nhận định

“Sao các người không tự mình xét xem cái gì là phải? (Lc 12,57)

Suy niệm: Hồi giữa tháng 5 năm 2006, siêu bão Chanchu tràn vào Biển Đông với sức gió lúc mạnh nhất lên tới 250 km/giờ. Do dự báo sai về đường đi của bão mà thảm hoạ xảy ra: hàng chục tàu đánh cá Việt Nam bị chìm và hàng trăm ngư dân thiệt mạng vì tránh vào đúng ngay đường đi của cơn bão. Nói chung, trong mọi lãnh vực, công việc xem xét, dự báo là hết sức cần thiết: để điều trị một căn bệnh, cần chẩn đoán xét nghiệm, muốn đầu tư kinh doanh phải nghiên cứu kỹ thị trường. Công việc khảo sát dự báo nếu bị bỏ qua hoặc sai lệch sẽ dẫn đến nguy cơ thất bại hoặc gây ra tai hoạ, hậu quả khôn lường. Cũng vậy, việc sống đức tin và loan báo Tin Mừng, để được đúng hướng, cần bao gồm việc nghiêm túc XEM và XÉT các ‘dấu chỉ của thời đại’, chứ không thể chỉ nhắm mắt chúi mũi LÀM! Chúa Giê-su cảnh tỉnh chúng ta: “Sao các người không tự mình xem xét cái gì là phải?”

Mời Bạn: Mọi biến cố xảy ra trong cuộc sống đều có chuyển tải những thông điệp của Chúa. Chúng ta cần phải khôn ngoan nhận định để biết đâu là điều Thiên Chúa muốn cho mình, trong những chọn lựa hằng ngày và nhất là khi phải đưa ra những quyết định quan trọng. Và để chọn lựa đúng thánh ý Chúa, ta cần có sự bình tâm.

Chia sẻ: Bạn có kinh nghiệm gì về việc áp dụng phương pháp Xem-Xét-Làm?

Sống Lời Chúa: Nhìn mọi biến cố trong đời sống với cái nhìn của Chúa. Siêng năng cầu nguyện với Chúa Thánh Thần.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, cuộc sống có bao điều con phải cân nhắc và chọn lựa. Xin cho con luôn biết khôn ngoan nhận định, luôn đủ quảng đại và dũng cảm để chọn lựa những gì đẹp lòng Chúa.

 

26/10/24 Thứ bảy tuần 29 tn
Lc 13,1-9

 Lòng kiên nhẫn của Chúa

“Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó. May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.” (Lc 13,9)

Suy niệm: Người làm vườn, hình ảnh chỉ về Đức Giê-su, nài xin chủ  vườn, là Thiên Chúa, Cha của Ngài, gia hạn thêm một năm nữa cho cây vả đã ba năm không kết trái, với cam kết sẽ chăm sóc, vun xới, bón phân và hy vọng “may ra sang năm nó có trái”. Thiên Chúa vẫn luôn kiên nhẫn chờ đợi đến vô cùng; Ngài ban nhiều ơn lành cho chúng ta, và hy vọng chúng ta sẽ hoán cải. Tuy nhiên, đây cũng là một lời cảnh báo: thời gian của chúng ta là có hạn. Nếu chúng ta tiếp tục không sinh trái, thì cái kết sẽ là bị “chặt đi”. Lòng thương xót của Thiên Chúa vô biên, Ngài không muốn ai phải hư mất, mà luôn mong muốn chúng ta trở về và sống một đời sống trọn vẹn trong tình yêu của Ngài.

Mời Bạn: Thời gian là một món quà vô giá từ Thiên Chúa. Mỗi ngày, mỗi giờ, thậm chí mỗi giây  phút đều là cơ hội để trở nên tốt hơn và sinh hoa kết trái. Đừng chờ đợi đến ngày mai để hoán cải; hãy bắt đầu ngay hôm nay bằng cách vun xới và bón phân cho đời sống của mình. Hãy để lòng thương xót và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa thúc đẩy chúng ta sống một cuộc đời đáng giá, đầy ý nghĩa và mang lại hoa trái tốt lành cho thế giới xung quanh.

Sống Lời Chúa: Tâm niệm Chúa luôn giàu lòng thương xót, đủ kiên nhẫn để chờ chúng ta trở về và đâm bông kết hạt.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa luôn bao dung và quảng đại đối với tội nhân. Xin cho chúng con biết đón nhận ơn lành của Chúa để trở về và lại trở về với Chúa luôn mãi. Amen.

 

27/10/24 chúa nhật tuần 30 tn – b

Mc 10,46-52

 Phục hồi phẩm giá cao quý

Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” Đức Giê-su đứng lại và nói: “Gọi anh ta lại đây. (Mc 10,48-49)

Suy niệm: Đối với nhiều người, anh mù Ba-ti-mê chẳng có một chút giá trị nào, thậm chí còn là chướng ngại phải dẹp bỏ đi. Có thể họ nghĩ mình đang bảo vệ Đức Giê-su khi “quát nạt bảo anh ta im đi”. Nhưng Chúa Giê-su không loại trừ ai. Ngài đón nhận tất cả mọi người đến với Ngài, nhất là những người nghèo khổ, bệnh tật, tội lỗi,… những người bị loại trừ. Ngài cho người gọi anh mù đến với Chúa. Lời kêu gọi của Chúa khiến anh được phục hồi phẩm giá. Người chung quanh liền đổi giọng, nói với anh một cách ân cần tôn trọng: “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy.” Không phải Đức Giê-su thương hại anh ta. Đúng hơn Ngài thương xót vì phẩm giá của anh bị chà đạp. Ngài tôn trọng phẩm giá là con người của anh. Đó là lối sống của Đức Giê-su và cũng phải là lối sống của mọi Ki-tô hữu trong một giáo hội Công giáo mở đón tất cả mọi người.

Mời Bạn: Trong một thế giới thực dụng, những người không đem lại giá trị kinh tế thường là người yếu thế, dễ bị tổn thương, và bị loại trừ. Người môn đệ Chúa Ki-tô sống theo chuẩn mực của Ngài luôn tôn trọng mọi người, bảo vệ và phục hồi phẩm giá của những người bé mọn, yếu đuối nhất và bị bỏ rơi nhất.

Sống Lời Chúa: Thể hiện sự tôn trọng phẩm giá con người qua lời nói thể hiện sự hoà nhã, tôn trọng.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa không loại trừ ai, nhưng đến với mọi người và mời gọi mọi người đến với Chúa. Xin cho chúng con là Ki-tô hữu cũng luôn mở rộng đến với tha nhân để cùng họ đến với Chúa. Amen.

 

28/10/24 Thứ hai tuần 30 tn
Th. Si-mon và Giu-đa, tông đồ
Lc 6,12-19

 Được gọi để làm tông đồ

Chúa Giê-su đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, người kêu các môn đệ, chọn lấy mười hai ông mà Người gọi là tông đồ. (Lc 6,12-13)

Suy niệm: Cụm từ “Nhóm Mười Hai” không chỉ để nói về mười hai người đầu tiên được Chúa chọn đích danh để làm tông đồ, mà có thể nói đó là “tế bào gốc” của Hội Thánh duy nhất, tông truyền. Từ đó, mọi đặc tính của nhóm này cũng sẽ có giá trị và hiệu lực nơi mọi phần tử trong Hội Thánh. Các đặc tính đó là: 1/ tính cầu nguyện: Chúa chọn các tông đồ sau khi cầu nguyện suốt đêm, nghĩa là qua việc cầu nguyện Ngài đã gắn sứ mạng của Giáo Hội với chương trình cứu độ của Chúa Cha; 2/ tính cộng đoàn: các tông đồ chỉ làm chứng một cách trọn vẹn với tư cách của “nhóm Mười Hai”; các Ki-tô hữu không thể làm chứng khi chính mình lại phân ly với toàn thân là Hội Thánh Chúa; 3/ tính truyền giáo: các tông đồ được chọn là để được sai đi loan báo Tin Mừng cứu độ của Đức Giê-su Ki-tô; đó cũng chính là căn tính và sứ mạng sống còn của Ki-tô hữu mọi thời.

Mời Bạn: Bạn hãy luôn tỉnh táo sao cho mọi việc bạn làm dù việc “đạo” hay việc “đời”, dù lớn hay nhỏ, cũng hội đủ ba đặc tính đó. Nếu được như vậy, bạn đã trở thành tông đồ rồi đấy.

Chia sẻ: Đối với bạn, việc tông đồ không thể thiếu là việc gì và đâu là việc tông đồ mà bạn có thể mở rộng nhất đến với mọi người mọi lúc mọi nơi?

Sống Lời Chúa: Luôn tâm niệm không bỏ lỡ một cơ hội nào để làm việc tông đồ cho Chúa.

Cầu nguyện: Hát bài ca “Sai đi”“Vì con muốn là men, muốn là muối uớp cho mặn đời. Vì con muốn liều thân, đem Tin Mừng đi khắp nơi.”

 

29/10/24 Thứ ba tuần 30 tn
Lc 13,18-21

 Là men trong bột

“Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba đấu bột… ” (Lc 13,21)

Suy niệm: Nước Thiên Chúa không đến một cách ầm ĩ như một biến cố thấy được từ bên ngoài. Trái lại nước đó “giống như chuyện nắm men trong bột”: Giống như men bị chôn vùi giữa thúng bột, Nước Thiên Chúa bị chôn vùi giữa lòng thế giới. Giống như men, dậy lên cách âm thầm, tuy ít, nhưng lại có khả năng biến đổi cả thúng bột nhiều hơn nó gấp bội, Nước Thiên Chúa cũng biến đổi thế giới từ bên trong, bằng chính những nhân tố của thế giới.

Mời Bạn: Dụ ngôn men trong bột đề ra một linh đạo thích hợp đặc biệt với tính cách trần thế của người giáo dân. Người giáo dân làm chứng cho Tin Mừng không phải bằng cách tách ra khỏi thế giới, nhưng bằng cách đi vào giữa lòng thế giới, dùng chính đời sống hằng ngày của mình để thánh hoá bản thân và nhờ đó thánh hoá thế giới. Không phải thời gian bạn ở trong nhà thờ, nhưng là chính thời gian bạn ở nhà bạn, ở trường học, ở nhà máy, xí nghiệp,v.v… mới chiếm phần lớn cuộc sống của bạn. Vì thế, người giáo dân trở thành men trong bột bằng cách chu toàn những bổn phận hằng ngày của mình trong gia đình, trong công ăn việc làm, theo đúng giáo huấn của Tin Mừng.

Sống Lời Chúa: Chọn một việc bạn thường làm trong nghề nghiệp của bạn để thực hiện với tất cả ý thức và ý muốn làm thật tốt để vinh danh Chúa và phục vụ tha nhân.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cứ dùng con theo ý Chúa,… xin cứ dùng con làm tất cả, cho mọi người được hạnh phúc an vui. Còn phần con, xin gửi hết nơi Ngài là tình yêu và lẽ sống của con. Amen.

(“Lời kinh đẹp nhất thiên niên kỷ”, tr 5-6)

 

30/10/24 Thứ tư tuần 30 tn
Lc 13,22-30

 Giờ đã điểm

“Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt Ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính.” (Lc 13,27)

Suy niệm: Ông chủ trong dụ ngôn quả là phũ phàng: đã không thèm nhìn mặt lại còn chửi rủa thậm tệ những người đã từng đồng bàn ăn uống với ông. Mà ông làm thế chỉ vì một lý do xem ra rất cỏn con: Họ đã không vào đúng cửa – cánh cửa hẹp – và hơn nữa, họ đã không đến đúng giờ. Thế nhưng, sự bất thường trong dụ ngôn lại là điều Chúa muốn nhấn mạnh: Lời Chúa không chấp nhận một một trạng thái bình bình, “không nóng không lạnh”, hay khoan giãn, khất lần khất lữa. Quả thật, Thiên Chúa nhẫn nại “đợi cho đến mùa gặt”, nhưng một khi “giờ đã điểm”, cửa phòng tiệc đã đóng thì không mở ra nữa.

Mời Bạn: Có những người nghĩ rằng họ đã được rửa tội, có tên trong sổ gia đình Công giáo, được gọi là “có đạo”, như thế đã là đủ rồi. Người đó có thể đang hưởng nhờ các ơn ích từ cộng đoàn từ những người đi trước, nhưng chính mình lại không góp phần xây dựng cộng đoàn mình đang sống. Thiên Chúa đã ban cho họ nhiều đặc ân và cơ hội, nhưng họ đã sống thờ ơ và lãng phí. Thế rồi khi giờ của họ đã điểm, họ lại bị lọt sổ, bị loại ra ngoài. Bạn có ở trong số này không?

Chia sẻ: Lời Chúa luôn đòi bạn đáp lại cách triệt để và dứt khoát. Bạn có sẵn sàng đáp lại như thế không?

Sống Lời Chúa: Mỗi khi nhận ra tiếng Chúa mời gọi, bạn đáp lại ngay tức khắc, ví dụ tới giờ thức dậy, bạn dậy ngay; hoặc tới giờ đi lễ bạn xếp lại công việc để đi lễ, không làm ráng…

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm sức mạnh của Ngài để con có thể vượt thắng yếu đuối của bản thân để mỗi ngày con sống đẹp lòng Chúa hơn.

 

31/10/24 Thứ năm tuần 30 tn
Lc 13,31-35

 Có duyên” với Chúa Ki-tô

Chúa Giê-su bảo họ: “Hãy đi nói với con cáo ấy (Hê-rô-đê) rằng: ‘Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa  lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất…” (Lc 13,32)

Suy niệm: Người ta thường nói: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ. Vô duyên đối diện bất tương phùng.” Hê-rô-đê cai trị xứ Ga-li-lê-a, thiếu gì quyền lực, muốn gặp Chúa Giê-su, thiết thưởng chẳng khó khăn gì, nhưng ông vẫn “bất tương phùng” với Chúa, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Quả vậy, Chúa Giê-su là Chiên Thiên Chúa, còn Ngài lại gọi Hê-rô-đê là “con cáo”: Chiên và cáo có lẽ nào sống chung với nhau được! Con cáo có hang: Hê-rô-đê hưởng thụ phè phỡn nơi lầu son gác tía. Còn Con Chiên Giê-su sống đạm bạc “không nơi gối đầu” (Lc 9,58). Hê-rô-đê tưởng Gio-an Tẩy giả sống dậy và nhập thân nơi Chúa Giê-su nên muốn gặp mặt Ngài (Lc 9,7-8). Phải chăng ông muốn nhổ cỏ tận gốc? Chúa Giê-su lại chẳng xem sao mưu đồ ấy, mà chỉ nhắn cho con cáo ấy rằng Ngài vẫn ung dung hoàn tất sứ mạng của mình. Thế rồi Hê-rô-đê không hẹn mà được diện đối diện với Chúa Ki-tô trong cuộc thương khó của Ngài (x. Lc 23,8-11). Có người gọi như thế là duyên kỳ ngộ. Tiếc thay, một lần nữa Hê-rô-đê lại “vô duyên” với Chúa Ki-tô: ông ta miệt thị chế diễu Chúa, còn Ngài chỉ thinh lặng.

Mời Bạn: Bạn có trở thành “vô duyên” với Đức Ki-tô vì lối sống xa lạ với Lời Ngài hay không? Chỉ khi nào bạn cùng đi con đường thập giá với Chúa Ki-tô, con đường hiền lành, khiêm nhường, nghèo khó và chịu sỉ nhục, lúc đó bạn mới gặp được Ngài, mới “có duyên” với Ngài.

Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn soi gương tâm hồn (xét mình) để sửa lại những nét “vô duyên” của bạn đối với Chúa Giê-su, Đấng yêu thương bạn.

Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn Tội.

 

Bài cùng chuyên mục:

Bài viết mới
Câu chuyện chiều thứ 7