Suy niệm tin mừng chúa nhật

BÀI GIẢNG THIẾU NHI CN 22 THƯỜNG NIÊN NĂM B - 2024

  • In trang này
  • Lượt xem: 647
  • Ngày đăng: 26/08/2024 08:03:00

Thiếu nhi chúng con yêu quí,

Tin Mừng hôm nay vừa thuật lại cho chúng ta một cuộc đụng độ giữa một bên là Chúa Giêsu và một bên là những kinh sư cùng những người biệt phái của người Do thái.

Cha đố chúng con hai bên đụng độ với nhau về vấn đề gì nào?

- Thưa cha về vấn đề sạch dơ.

- Chúng con trả lời rất hay. Đúng là như vậy.

Trong cuộc đụng độ này cha thấy Chúa Giêsu của chúng ta đã có những nhận xét rất hay. Đây chúng con hãy nghe lại Lời Chúa: “Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ: Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ô uế. Vì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.”(Mc 7,14-15.21-23).

Bây giờ cha tiếp tục giải thích cho chúng con nghe.

Chúng con thấy ở trên đời này có rất nhiều hạng người.

1. Có những người bên ngoài rất đẹp nhưng bên trong không biết có đẹp không. Cha kể cho chúng con câu chuyện này xem chúng con thấy như thế nào.

Trong một chương trình buổi tối trên một kênh truyền hình Hoa Kỳ, một cô gái điếm đã được mời đến phát biểu ý kiến dựa theo một số câu hỏi của phóng viên. Cô trang điểm diêm dúa và mặc một chiếc váy thật ngắn. Cô đã tỏ ra không những bình tĩnh, mà cón như muốn khiêu khích trước những câu hỏi của phóng viên.

Chợt nhìn thầy trên cổ của cô có mang một sợi dây chuyền vàng to với một cây Thánh giá thật đẹp, người phóng viên liền thay đổi một đề tài. Ông hỏi cô: “Tôi thấy cô đeo Thánh giá trên cổ, hẳn cô là người có Tôn giáo”.

Khán giả thấy rõ sự bối rối của cô, vì đây là vấn đề mà cô không  bao giờ nghĩ tới. Sau một hồi do dự, cô trả lời: “Tôi không  theo đạo nào cả”.

Người phóng viên hỏi dồn: “Vậy tại sao cô lại mang Thánh giá trên người?”.

Cô thinh lặng cúi xuống sàn nhà một hồi lâu, rồi trả lời: “Lúc nhỏ tôi có đạo, nhưng đó là chuyện xưa rồi”.

Cha hỏi chúng con người con gái này đẹp ở bên trong hay bên ngoài.

2. Có những người bên ngoài xem ra chẳng đẹp tí nào, nhưng bên trong không biết có đẹp hay không thì cha để chúng con xét,

Trong mẩu truyện ngắn với tựa đề Đồng vọng được đăng trong tuyển tập bốn mươi truyện rất ngắn do hội Nhà văn xuất bản, tác giả Lã Thế Khanh đã kể lại cuộc gặp gỡ cảm động giữa hai người mù: một bà lão ăn xin và một bé gái cũng ăn xin.

Bên một đống rác lớn, bà lão van vỉ xin khách qua đường giúp đỡ nhưng không có một hồi âm nào ngoài tiếng vo ve của mấy con nhặng xanh đang tranh ăn trên một chiếc lá bánh. Bà lão vẫn tiếp tục van vỉ điệp khúc cũ, nhưng càng về sau càng thống thiết, những câu nói rời rạc như rãi chảy ra từ khuôn miệng dúm dó, xệch xạc của bà.

Trong khi đó, tại một gốc cây sếu già, một bé gái ăn xin mù lòa đang thiu thiu ngủ, nó gối đầu trên một cái túi khâu bằng nhiều loại vải cũ, một cái bát sắt hoen gỉ thủng đáy nằm lăn lóc bên cạnh. Từ sáng sớm đến giờ chưa có gì trong bụng, cho nên cô bé đói rũ người, nó hy vọng giấc ngủ xua tan cái đói. Cô bé bỗng giật thót người: có một bàn chân nào đó dẫm lên người nó. Đang lúc đói mệt, cô bé gầm lên:

- Mù à, người ta nằm đó mà dẫm lên!

Bà lão ăn xin lại van vỉ:

- Bà mù, bà mù thật cháu à. Thôi bà đã trót, cho bà xin.

Lặng đi một lát, cô bé đưa hai tay sờ mặt mình, từ hai hốc mắt của nó những giọt nước mắt mặn chát chảy ra, nó ngập ngừng:

- Cháu... Cháu xin lỗi bà, cháu không biết bà như thế.

Bà lão ngúc ngoắc đầu như thể chấp nhận, rồi tiếp tục đi về phía có đông người. Ngẫm nghĩ điều gì đó, cô bé lấy trong túi áo ra tờ giấy bạc hai trăm đồng mất góc, quả quyết:

- Bà ơi? Cháu biếu bà này!

Nhưng gió thổi lá rơi vào nón, bà lão ngộ nhận cô gái dối mình, còn cô gái thì chờ mãi mà vẫn không thấy bà lão nhận tiền.

Cha hỏi chúng con cô bé mù trong câu chuyện trên thế nào? Có đẹp không? Bên trong hay bên ngoài.

- Dạ thưa cha…bên trong.

- Rất đúng! Ước gì chúng con cũng đẹp như thế. Cha thấy có nhiều thiếu nhi chúng con rất nghèo, nhưng chúng con lại sống rất tốt. Xin Chúa chúc lành cho chúng con.

3. Bây giờ cha hỏi: Chúa muốn chúng ta sống thế nào?

Cha nghĩ phải đẹp cả bên trong lẫn bên ngoài

Qua bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy có sự liên đới giữa bên trong và bên ngoài.

Đây là lời của Chúa: Cái từ bên trong con người xuất ra là những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng. Còn cái từ bên ngoài, Chúa cắt nghĩa tiếp: “Mọi thứ từ bên ngoài vào trong con người không thể làm con người ra ô uế, bởi vì nó không đi vào trái tim, nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài” (Mc 7,14-23).

Chúng ta tự hỏi Chúa muốn gì khi nói như thế? Một câu hỏi không dễ trả lời.

+ Trong một khuôn viên nhà thờ, một chàng thanh niên ăn mặc bảnh bao, đi giày láng cóng, miệng phì phào điếu thuốc lá.

Người ta để ý xem sau khi hút thuốc anh bỏ tàn thuốc ở đâu. Người ta ngạc nhiên thấy anh thản nhiên vất tàn thuốc ngay xuống sân nhà thờ!

+ Bên một đống rác lớn, bà lão van vỉ xin khách qua đường giúp đỡ nhưng không có một hồi âm nào ngoài tiếng vo ve của mấy con nhặng xanh đang tranh ăn trên một chiếc lá bánh. Trong khi đó, tại một gốc cây sếu già, một bé gái ăn xin mù lòa đang thiu thiu ngủ bỗng nó giật thót người: có một bàn chân nào đó dẫm lên người nó. Đang lúc đói mệt, cô bé gầm lên:

  • Mù à, người ta nằm đó mà dẫm lên?

Bà lão ăn xin lại van vỉ:

  • Bà mù, bà mù thật cháu à. Thôi bà đã trót, cho bà xin.

Lặng đi một lát, cô bé đưa hai tay sờ mặt mình, từ hai hốc mắt của nó những giọt nước mắt mặn chát chảy ra, nó ngập ngừng:

  • Cháu... Cháu xin lỗi bà, cháu không biết bà như thế.

Bà lão ngúc ngoắc đầu như thể chấp nhận, rồi tiếp tục đi về phía có đông người. Ngẫm nghĩ điều gì đó, cô bé lấy trong túi áo ra tờ giấy bạc hai trăm đồng mất góc, và nói một cách lễ phép:

  • Bà ơi! Cháu biếu bà này!

Kenneth là một học sinh lớp 6. Cậu rất vui và hồi hộp khi được chọn tham dự ngày hội thao của trường. Cậu bé đã vượt qua các bạn và về nhất trong lần thi chạy đầu tiên. Phần thưởng là dải ruy băng choàng chéo vai và sự hoan hô của khán giả khiến cậu rất hãnh diện - với bố mẹ và với các bạn cùng lớp.

Cậu bé tiếp tục thi lần chạy thứ hai. Ngay khi gần đến đích, chỉ cần thêm vài bước nữa thì Kenneth sẽ lại là người chiến thắng, nhưng cậu bé bỗng chạy chậm lại và bước ra khỏi đường đua. Bố mẹ cậu vô cùng thắc mắc:

  • Tại sao con lại làm như vậy, Kenneth? Nếu con tiếp tục chạy, chắc chắn con sẽ giành chiến thắng nữa đấy.

Kenneth ngước đôi mắt trong veo nhìn bố mẹ và trả lời:

  • Nhưng, mẹ ơi, con đã có một dải ruy băng rồi, còn bạn Billy của con lại chưa có. (First news).

Trong bốn trường hợp trên ai là người chỉ đẹp bên ngoài mà không đẹp bên trong hay ngược lại và ai là người đẹp cả trong lẫn ngoài. Mọi người chúng ta có thể tự trả lời.

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

Bài cùng chuyên mục:

Bài viết mới
Câu chuyện chiều thứ 7