BÀI GIẢNG THIẾU NHI CN 1 PHỤC SINH NĂM C
- In trang này
- Lượt xem: 2,485
- Ngày đăng: 11/04/2022 10:14:12
Chúng con thân mến!
Hôm nay chúng ta mừng lễ gì chúng con?
- Lễ Phục sinh!
- Phục sinh là thế nào nhỉ?
- Phục sinh là chết rồi sống lại.
- Chúng con đã thấy người nào chết rồi sống lại chưa?
- Chưa thấy bao giờ.
- Cha cũng chưa thấy nhưng đọc trong Tin Mừng cha có thấy. Đố chúng con biết câu chuyện của ai đó?
-……của con gái ông Giarô, của con trai bà góa thành Naim và đặc biệt là của Lazaro.
- Giỏi! Chúng con giỏi.
- Bạn nào kể sơ cho cha biết về ba câu chuyện này xem nào.
Một là chuyện của người con gái ông Giarô. Ông Giarô là ông trưởng hội đường của người Do thái. Con gái ông mới chết. Ông Giarô không biết làm sao cho con ông sống lại. Ông nghĩ đến Chúa. Ông tin là chỉ có Chúa mới có thể giúp ông. Ông tìm đến với Chúa và quả thực ông đã được Chúa giúp. Con gái ông được sống lại. Thật là không còn gì vui hơn!
Chuyện thứ hai là chuyện người thanh niên con trai của một bà góa thành Naim. Cậu ta đã chết được mấy ngày rồi. Hôm đó người ta đem cậu đi chôn. Trên đường đi, họ may mắn gặp Chúa Giêsu. Nhìn cảnh đau thương của người mẹ mất con, Chúa thương quá. Chúa cho dừng đoàn người đang tiễn đưa người thanh niên đi chôn lại. Tự ý Chúa làm điều này chứ chẳng có ai xin Chúa. Khi đoàn người đã dừng lại, Chúa đến bên nói với người thanh niên đã chết: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy” (Lc 7,15). Lạ thật chỉ bằng một Lời của Chúa vậy mà người đã chết đang được người ta đem đi chôn được sống lại. Chẳng cần nói nhiều chúng ta cũng biết người mẹ của người thanh niên đó vui mừng đến thế nào.
Và cuối cùng mới là chuyện đáng nói. Lazaro là người em của hai bà chị Matta và Maria. Ba chị em chưa ai lập gia đình. Chúa Giêsu rất thân với gia đình này. Mỗi khi có dịp lên Giêrusalem, Chúa Giêsu thường nghe thăm gia đình này. Giữa Chúa Giêsu và gia đình này có một sự thân tình hiếm có.
Anh Lazarô còn trẻ nhưng không biết lý do tại sao anh chết. Lúc anh chết thì Chúa ở xa. Lạ thật chẳng ai báo tin mà Chúa biết. Chúa nói với các tông đồ: “Lazarô, bạn của chúng ta, đang yên giấc; tuy vậy, Thầy đi đánh thức anh ấy dậy”(Ga 11,12), và Tin Mừng thánh Gioan ghi: “Đức Giêsu nói về cái chết của anh Ladarô, còn họ tưởng Người nói về giấc ngủ thường”. Bấy giờ Người mới nói rõ: “Ladarô đã chết. Thầy mừng cho anh em, vì Thầy đã không có mặt ở đó, để anh em tin. Thôi, nào chúng ta đến với anh ấy” (Ga 11,13-14).
Khi tới nơi Chúa hỏi: “Các người để xác anh ấy ở đâu?” Họ trả lời: “Thưa Thầy, mời Thầy đến mà xem”. Và Tin Mừng ghi: “Đức Giê-su liền khóc”. Chúa Giêsu khóc chúng con ạ! Chứng kiến việc Chúa khóc người Do thái đã phải thốt lên: “Kìa xem! Ông ta thương anh Lazarô biết mấy!” Chúa thương Lazarô thật, thương đến nỗi xúc động mà khóc lên được.
Rồi sau Tin Mừng bảo Chúa đi tới mộ. Ngôi của người Do thái không giống mộ bên chúng ta. Ngôi mộ đó là một cái hang có phiến đá đậy lại. Đứng trước ngôi mộ của Lazarô Chúa ra lệnh: “Đem phiến đá này đi”. Lệnh truyền của Chúa khiến chính cô Matta cũng phải sợ. Cô nói: “Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn ngày”. Một người đã chết, đã chôn trong mộ 4 ngày. Nói một cách dễ hiểu: đã bắt đầu “thối rồi”. Một người như thế làm sao có thể làm được gì nữa. Vậy mà Chúa đứng trước mộ ngước mắt lên và nói: “Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con. Phần con, con biết Cha hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con nói để họ tin là Cha đã sai con”. Nói xong, Người kêu lớn tiếng: “Anh Lazarô, hãy ra khỏi mồ!” Người chết liền ra, chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Đức Giêsu bảo: “Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi”.
Có lạ không chúng con? Chúa đã cho một người chết đã được bốn ngày sống lại. Chỉ có Chúa mới làm được như thế.
Bây giờ cha hỏi chúng con, các phép lạ trên Chúa làm để làm gì? Theo cha thì Chúa làm là để chuẩn bị cho mọi người đón nhận việc Chúa Phục sinh dễ dàng hơn. Việc Chúa cho con người được phục sinh và việc chính Chúa tự mình phục sinh cả hai đều có chung một kết quả. Chỉ khác có một điều một đàng là do Chúa làm và một đàng là chính Chúa tự làm cho mình. Điều đó chẳng có gì khó hiểu nếu chúng ta tin vào quyền năng của Chúa.
Nói tới đây cha nhớ tới một câu chuyện rất cảm động đã xảy ra hồi thế chiến thứ hai tại Liên Xô.
Một người đàn bà bị bắt làm tù nhân trong một trại giam tại Liên Xô cũ. Chính bà kể lại câu chuyện mà bà đã mắt thấy tai nghe, để mọi người tin vào sức mạnh của mầu nhiệm phục sinh của Chúa.
Một buổi chiều kia, một cô gái trẻ cùng bị giam với chúng tôi đã kề miệng vào tai tôi hỏi khẽ:
- Chị biết hôm nay là ngày gì không?
Rồi không đợi tôi trả lời, cô ta nói tiếp:
- Hôm nay là ngày lễ Phục sinh.
Nghe thế tôi tự hỏi:
- Lễ Phục sinh đã đến rồi sao? Lễ của niềm vui và của hy vọng, nhưng trong tù niềm vui của chúng tôi đã héo úa, khô cằn, còn niềm hy vọng thì ta để lại trong lòng và không dám suy nghĩ tiếp.
Bỗng một tiếng reo vang nổi lên phá tan bầu không khí nặng nề:
- Đức Kitô đã sống lại!
Tôi quay lại nhìn mặt cô gái vừa cất tiếng tuyên xưng đức tin và bắt gặp đôi mắt cô ánh lên sự lung linh huyền diệu. Cùng lúc ấy, từ mọi phía của các phòng giam khác vang lên câu trả lời:
- Ngài đã sống lại thật.
Quá sửng sốt, các nhân viên trại giam đứng bất động như tượng gỗ. Có lẽ trong tâm trí họ đang giận dữ lên án một việc chưa bao giờ xảy ra tại đây. Sau một lúc yên lặng, tôi nghe tiếng giày nặng nề tiến đến phòng giam của chúng tôi, rồi phòng bị mở tung cửa, hai nhân viên hỏi ai đã xướng câu mê tín dị đoan đó, và hùng hổ túm lấy cô gái lôi sền sệt ra khỏi phòng.
Qua tuần lễ Phục sinh, họ giam riêng cô vào phòng không có lò sưởi để qua cái lạnh thấu xương và cơn đói hành hạ một con người mà họ cho là cuồng tín sẽ phải gục ngã.
Một tuần sau, cô gái được trả lại phòng giam chung với chúng tôi. Mặt cô xanh xao, người cô gầy đi thấy rõ. Sau khi nằm yên tại một góc phòng, cô gái khều bọn tôi lại, và thều thào:
- Dù sao tôi cũng đã tuyên xưng niềm tin vào sự Phục sinh trong trại giam, những cái khác không quan trọng gì cho lắm.
Nói xong, cô cố gắng mỉm cười và tôi thấy ánh mắt cô vẫn ánh lên như dạo nào.
Lạy Chúa Giêsu phục sinh, xin cho chúng con được can đảm sống cuộc đời tràn đầy ánh sáng Phục sinh của Chúa. Amen.
Lm. Giuse Đinh Tất Quý
Bài cùng chuyên mục:
CÁC BÀI SUY NIỆM CHÚA NHẬT 34 TN NĂM B - 2024 (18/11/2024 08:44:45 - Xem: 885)
CHÚA LÀ VUA
DẪN LỄ & LỜI NGUYỆN TÍN HỮU CHÚA NHẬT 34 TN NĂM B - 2024 (18/11/2024 08:38:16 - Xem: 345)
CHÚA LÀ VUA
CHẦU THÁNH THỂ CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN NĂM B -2024 (18/11/2024 08:33:57 - Xem: 236)
LÀM CHỨNG CHO SỰ THẬT
BÀI GIẢNG THIẾU NHI CN 34 THƯỜNG NIÊN NĂM B - 2024 (18/11/2024 07:53:25 - Xem: 355)
CHÚA LÀ VUA
SCĐ CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN NĂM B - 2024 (18/11/2024 07:37:02 - Xem: 207)
CHÚA LÀ VUA
CÁC BÀI SUY NIỆM CN 33 TN NĂM B- CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VN - 2024 (11/11/2024 08:42:17 - Xem: 1,064)
YÊU HẾT MÌNH - NGÀY TẬN THẾ
BÀI GIẢNG THIẾU NHI CN 33, LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VN = 2024 (11/11/2024 08:32:02 - Xem: 425)
CHẾT VÌ YÊU
CHẦU THÁNH THỂ CHÚA NHẬT LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VN - 2024 (11/11/2024 08:27:24 - Xem: 265)
CHẾT VÌ YÊU
DẪN LỄ & LỜI NGUYỆN TÍN HỮU CN LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VN - 2024 - CN 33 TN (11/11/2024 08:23:42 - Xem: 481)
CHẾT VÌ YÊU
SCĐ CHÚA NHẬT LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VN - 2024 (11/11/2024 07:20:48 - Xem: 241)
CHẾT VÌ YÊU
-
Thứ Hai 25/11/2024 – Thứ Hai tuần 34 thường niên – CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM. Bổn mạng Giáo Hội Việt Nam. – Làm chứng cho Chúa.
CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM. Bổn mạng Giáo Hội Việt Nam.
- CHÚA NHẬT 34 THƯỜNG NIÊN năm B....
- Thứ Bảy tuần 33 thường niên.
-
Khao Khát Chúa: Cầu nguyện bằng Thánh vịnh(phần 1)
Đây là cuốn sách khai tâm cho những người muốn cầu nguyện bằng Thánh Vịnh. Khi đọc phụng vụ giờ kinh thường thường chúng ta cảm thấy khô...
-
Đức Giesu Kito, một vị Vua khác
Hôm nay, “nếu bạn tin vào Chúa Kitô, hãy để Ngài là Vua trong cuộc đời bạn. Hãy để Ngài hướng dẫn bạn sống theo sự thật, bởi vì Ngài là...
-
Gia vị cho bài giảng CN lễ Chúa Kito là Vua - 2024
Khi Người đến trong vinh quang, Chúa Kitô Vua sẽ xét xử chúng ta về những việc bác ái chúng ta làm cho tha nhân. (Cha Tony)
-
Kinh Tin Kính phổ quát
Mầu nhiệm của Chúa Kitô hoạt động thông qua các Giáo hội kitô lịch sử nhưng cũng hoạt động, và hoạt động rộng rãi, bên ngoài các Giáo hội...
-
Suy nghĩ và cầu nguyện CN 34 TN B - 2024
Chúng ta đang sống trong một xã hội đầy dẫy sự dối trá, vì người ta sợ sự thật, sợ nói thật, sợ sống thật. Sự thật không còn là sự thật,...
-
Hãy tìm hiểu nhau như một vị thánh
Ngoài việc cầu nguyện, các vị thánh sẽ đưa ra ba lời khuyên nào cho những người đang tìm kiếm người phối ngẫu tương lai?
-
Linh hướng là gì?
Trong xã hội và thời đại hỗn loạn của chúng ta, hơn bao giờ hết, hướng dẫn đời sống tâm linh là một nguồn lực tinh thần cần thiết. Người...
-
Tôi có thể làm gì cho những đứa con không sống đạo của mình?
Tôi là phụ huynh của ba đứa trẻ, tất cả chúng tôi đều cố gắng sống theo đức tin Công giáo. Một trong số chúng có vẻ không mấy hứng thú,...
-
Giải đáp thắc mắc cho người trẻ: Bài 145 - Thử tìm hướng đi
Người trẻ làm gì để không bị cuốn đi với những "tư tưởng" rất đời kia? Nếu có nhu cầu thì sao kiểm soát khi chưa lập gia đình? Tụi con...
-
Bác ái là nhân đức cần thiết cho sự phát triển tâm linh
Chúng ta phải xin Chúa ban cho chúng ta đức ái mỗi ngày cho đến khi chúng ta gặp được Ngài trên Thiên Đàng!
-
Nghĩ đến những điều tốt đẹp
Hãy thôi nghĩ đến chuyện buồn ấy và hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp và đáng yêu khác trong cuộc sống để lòng bà được thanh thản
- Sự cần thiết của việc lắng nghe
- Lớn lên từ những thử thách
- Nhận nhưng không, cho nhưng không
- Niềm tin lớn nhất